Nỗi niềm Tam Va
Nhằm đảm bảo an toàn về người và tài sản cho các hộ dân vùng có nguy cơ sạt lở cao của xã Văn Lăng (Đồng Hỷ), tháng 3 năm 2014, Dự án di dân vùng có nguy cơ sạt lở đất núi cao về tái định cư tại xóm Tam Va, xã Văn Lăng được phê duyệt. Dự án có tổng kinh phí hơn hơn 54 tỷ đồng giúp 60 hộ dân thuộc diện phải di dời nhà ở được an cư. Trong đó, có 40 hộ người dân tộc Mông ở xóm Mỏ Nước, số hộ còn lại nằm rải rác ở các xóm Bản Tèn và Liên Phương.
Khu tái định cư Tam Va được Nhà nước đầu tư đầy đủ hệ thống đường giao thông, điện chiếu sáng, hệ thống nước sinh hoạt phục vụ nhu cầu cho 110 hộ dân. Thế nhưng chỉ sau hơn 2 năm, người dân ở Khu tái định cư Tam Va đang “khóc ròng” vì “khát nước”; cùng với đó nhiều nhu cầu tối thiểu khác trong sinh hoạt cũng chưa đảm bảo.
Theo phản ánh của người dân, nước sinh hoạt chỉ có được khoảng 2 - 3 tháng sau khi chuyển đến ở, còn khoảng 2 năm nay trở lại đây, hệ thống bể chứa nước, téc, máy bơm đã dừng hoạt động hoàn toàn.
Để có nước ăn và nước tưới tiêu, ngày hai lần các hộ dân phải dùng can đi trở nước cách đó khoảng 2 cây số.
Các sinh hoạt khác như tắm, giặt từ người lớn đến trẻ nhỏ đều phải ra sông, suối.
Không có sân chơi, đám trẻ ở đây ngoài tắm sông cũng chỉ còn biết chạy nhảy ngoài đường.
Khéo thu xếp, mỗi gia đình cũng chỉ có được một khoảng đất nhỏ để trồng rau.
Hầu hết các hộ gia đình ở Khu tái định cư Tam Va đều không có nhà vệ sinh.
Thiếu những điều kiện sống tối thiểu, nhiều hộ đành bỏ nhà chuyển đi nơi khác sinh sống.